Hành trình học tập từ cấp 3 đến đại học – Những năm tháng không thể quên
“Con đường học vấn không bao giờ là bằng phẳng, nhưng chính những chặng đường gập ghềnh ấy mới khiến mỗi bước đi trở nên đáng giá.”
Đó là điều tôi nghiệm ra sau hơn 10 năm học tập, đặc biệt là giai đoạn chuyển tiếp từ cấp 3 đến giảng đường đại học – một hành trình đầy cảm xúc, thử thách và trưởng thành.
1. Những năm tháng cấp 3 – Nơi ươm mầm ước mơ
Bắt đầu cấp 3, tôi là một học sinh lớp 10 với nhiều bỡ ngỡ, ngập ngừng và lo lắng. Khác với cấp 2, môi trường trung học phổ thông rộng lớn, kiến thức nặng hơn và yêu cầu cũng cao hơn. Mỗi ngày đến trường là một lần thử thách bản thân phải tự lập, tự quản lý thời gian học tập và rèn luyện kỹ năng sống.
Tôi nhớ như in những buổi học đầu tiên – ngồi trong lớp với tập sách giáo khoa còn thơm mùi giấy mới, nghe thầy cô giảng bài mà lòng đầy hứng thú. Lịch học dày đặc, bài vở nhiều, các môn học như Toán, Lý, Hóa, Văn, Anh... đều được đẩy mạnh với mục tiêu hướng đến kỳ thi tốt nghiệp và xét tuyển đại học.
Cấp 3 không chỉ là nơi tôi học kiến thức, mà còn là nơi tôi bắt đầu hiểu hơn về bản thân: Tôi mạnh môn nào? Tôi yêu thích ngành gì? Tôi có thực sự muốn thi đại học hay không?
Năm lớp 11, tôi bắt đầu nghiêm túc với ước mơ theo đuổi ngành Công nghệ thông tin. Tôi thấy mình đam mê máy tính, thích lập trình, và bị thu hút bởi thế giới công nghệ đầy logic. Từ đó, tôi bắt đầu chọn tổ hợp A00 để ôn thi đại học: Toán – Lý – Hóa. Những buổi học thêm, những buổi luyện đề, những đêm thức khuya học bài dần trở thành "đặc sản" của học sinh cuối cấp.
Cũng trong giai đoạn này, tôi học được kỹ năng quan trọng nhất: tự học. Thầy cô có thể giảng dạy, cha mẹ có thể hỗ trợ, nhưng chính tôi mới là người quyết định mình tiến bộ hay không.
2. Kỳ thi đại học – Cánh cửa đầu đời
Kỳ thi tốt nghiệp và tuyển sinh đại học là một trong những dấu mốc quan trọng nhất của cuộc đời tôi. Đó là khoảng thời gian mà tôi vừa hồi hộp, vừa áp lực, vừa kỳ vọng.
Tôi đã trải qua một mùa hè “nóng rực” đúng nghĩa – không chỉ vì thời tiết, mà còn bởi tâm trạng của một học sinh lớp 12 đang đứng trước ngưỡng cửa quan trọng.
Mỗi ngày tôi học từ sáng đến tối, từ lớp ôn luyện đến tự học ở nhà. Có những hôm mệt mỏi rã rời, nhưng nghĩ đến mục tiêu đỗ đại học, tôi lại tiếp tục cố gắng.
Đến ngày thi, tôi cầm bút vào phòng với sự run rẩy. Dù đã ôn luyện kỹ, nhưng không gì có thể chuẩn bị hoàn hảo cho cảm giác thật sự khi bước vào phòng thi. May mắn thay, tôi đã hoàn thành các bài thi tốt hơn mong đợi và kết quả cuối cùng là một trong những niềm hạnh phúc lớn nhất thời học sinh: Đỗ đại học.
3. Bước vào đại học – Bắt đầu cuộc sống tự lập
Tôi trở thành sinh viên năm nhất với nhiều kỳ vọng và không ít ảo tưởng. Tôi nghĩ đại học sẽ là thiên đường, là nơi tôi chỉ cần học điều mình thích, là nơi tự do và nhẹ nhàng hơn cấp 3 rất nhiều.
Thế nhưng, chỉ sau vài tuần, tôi đã vỡ mộng.
Đại học không giống cấp 3. Ở đây, không ai nhắc tôi làm bài tập, không ai gọi tôi đi học nếu tôi trốn tiết, và không ai quan tâm nếu tôi rớt môn. Mọi thứ phụ thuộc vào sự chủ động của bản thân. Tôi từng bị “sốc” khi nhận điểm D ở môn đại cương đầu tiên vì chủ quan không học kỹ.
Tôi nhận ra rằng để tồn tại trong môi trường đại học, tôi phải thay đổi.
Tôi học cách lên kế hoạch học tập: mỗi môn có lịch học, thời gian ôn tập, tài liệu tham khảo riêng. Tôi học cách đọc sách – không phải đọc như học sinh, mà là đọc để hiểu sâu, để nghiên cứu.
Tôi cũng bắt đầu đi làm thêm: dạy kèm, viết bài freelance, thậm chí làm phục vụ quán cà phê. Những công việc ấy không chỉ giúp tôi có thêm thu nhập, mà còn dạy tôi cách sống, cách quản lý tài chính, và quan trọng nhất là biết quý trọng đồng tiền, công sức lao động.
4. Những va vấp và bài học
Không có con đường học tập nào suôn sẻ hoàn toàn. Tôi từng bị điểm kém, từng học sai môn, từng làm việc nhóm không hiệu quả, từng bị stress vì deadline, từng thi lại…
Tôi từng nghi ngờ bản thân, từng nghĩ mình chọn sai ngành, từng muốn bỏ học giữa chừng. Nhưng rồi, tôi vượt qua bằng cách tự hỏi: “Mình học để làm gì? Mình muốn trở thành ai trong tương lai?”
Tôi học cách chấp nhận sai lầm, rút kinh nghiệm và đứng dậy. Tôi học cách lắng nghe thầy cô, bạn bè và những người đi trước. Tôi học cách cân bằng giữa học tập và cuộc sống.
5. Trưởng thành qua từng kỳ học
Từ năm nhất ngơ ngác, đến năm hai bắt đầu định hướng, rồi năm ba dấn thân nhiều hơn vào ngành học và đến năm tư là những tháng ngày chạy đua với đồ án, thực tập và chuẩn bị tốt nghiệp – tôi nhận thấy mình thay đổi rất nhiều.
Không chỉ về kiến thức, mà còn về suy nghĩ, tư duy và kỹ năng sống. Tôi không còn là học sinh chỉ biết học để thi. Tôi là người học để làm, để phát triển, để xây dựng sự nghiệp.
Tôi biết cách viết CV, biết cách phỏng vấn, biết cách hợp tác trong dự án nhóm, biết cách phản biện và trình bày quan điểm. Tôi không còn sợ đứng trước đám đông, không còn ngại nói chuyện với người lạ.
6. Nhìn lại – Tôi biết ơn chặng đường ấy
Tôi từng nghĩ rằng cấp 3 là giai đoạn vất vả nhất, nhưng khi trải qua đại học, tôi nhận ra rằng mỗi giai đoạn đều có thử thách riêng. Điều quan trọng là mỗi bước đi đều có giá trị và đóng góp vào con người tôi hôm nay.
Tôi biết ơn những ngày cấp 3 rèn cho tôi ý chí học tập.
Tôi biết ơn kỳ thi đại học đã giúp tôi mạnh mẽ và có mục tiêu rõ ràng.
Tôi biết ơn những năm đại học đã cho tôi không chỉ kiến thức mà cả kỹ năng sống.
7. Lời nhắn gửi đến các bạn học sinh, sinh viên
Nếu bạn đang học cấp 3 – hãy trân trọng khoảng thời gian đó. Đừng học chỉ vì điểm số, mà hãy học để hiểu bản thân, hiểu xã hội và chuẩn bị nền móng vững chắc cho đại học.
Nếu bạn đang học đại học – hãy học cách chủ động, tự lập và khám phá bản thân. Trường đại học không dạy bạn tất cả, nhưng sẽ mở cánh cửa cho bạn bước ra thế giới nếu bạn biết tận dụng.
Kết luận
Hành trình học tập từ cấp 3 đến đại học giống như một cuốn sách nhiều chương. Mỗi trang sách là một bài học, một kỷ niệm, một dấu mốc. Có trang tươi sáng, có trang u ám, nhưng tất cả tạo nên một hành trình trọn vẹn.
Và hôm nay, khi nhìn lại, tôi không chỉ thấy một hành trình học tập, mà là hành trình lớn lên, trưởng thành và sống có mục tiêu.
“Học không chỉ để biết, mà còn để sống, để cống hiến và để hiểu chính mình.”